Spider-Man – No Way Home: Khi “nhóc” Nhện làm người lớn!

(Bài viết có tiết lộ nội dung phim)

Tên gọi bộ phim “No Way Home” đã nói lên tất cả về số phận của Người Nhện trong phần này. Sau tất cả, Spider-Man không còn một ngôi nhà đích thực và những người thân chờ đón em trở về sau những chuyến đi làm anh hùng.

Nhưng có lẽ, như vậy lại tốt hơn cho tất cả các bên: cho bản thân Spider Man, cho những người em yêu quý và cho cả thế giới.

* Tóm tắt: Peter Parker bị lộ mình là người nhện, cuộc sống của em, gia đình và bạn bè bị nửa thế giới soi mói, chỉ trích. Dr. Strange làm phép để thế giới quên đi sự thật. Quá trình làm phép gặp trục trặc, đưa người từ vũ trụ khác đến gây rối trái đất, khiến dì May của Peter qua đời. Sau khi giải quyết tất cả mọi việc, Peter (có lẽ) nghiệm ra rằng: Sẽ tốt hơn nếu trên đời này, chỉ em biết được Peter Parker chính là Spider-Man.

Đầu phim, Dr. Strange nói với Spider-Man: “Vì chúng ta đã cùng nhau cứu nửa thế giới, đôi khi ta quên mất cháu vẫn chỉ là một thằng nhóc”.

Thực tế, Peter Parker chính xác là một thằng nhóc. Em 17 tuổi, đang cùng các bạn chuẩn bị cho việc vào đại học. Bọn nhóc có những mong muốn rất đời thường như bao đứa trẻ đồng trang lứa khác: vào được một trường tốt, lý tưởng nhất là vào cùng một trường để tiếp tục dễ chơi với nhau (hoặc ít nhất là cùng một thành phố).

Vì là thằng nhóc, Peter liên tục vòi vĩnh Dr. Strange thay đổi phép thuật theo ý mình, đầu tiên là “Chú ơi, cho MJ nhớ cháu được không?”, rồi sau đó là thêm Ned, thêm dì May, thêm chú Happy “cũng cần nhớ cháu là Spider-Man”, hệt như cách những em bé đòi bố mẹ mua đồ chơi.

Do yêu cầu của phép thuật ban đầu là “Làm cả thế giới quên đi việc Peter Parker là Spider-Man”, những đòi hỏi liên tiếp của Peter đã khiến phép thuật bị hỏng, vũ trụ bị đảo lộn, những người ở vũ trụ khác đổ bộ lên trái đất, 

Hậu quả để lại rất đau lòng: Dì May yêu quý của Peter đã ra đi.

Những người mà Peter muốn cứu lại hại chết dì May của cậu.

Do là thằng nhóc, nên khi định sửa sai, ban đầu Peter cũng chỉ muốn làm theo cách nhanh nhất có thể là nhấn nút (kiểu nhấn nút kết thúc trò chơi theo đúng nghĩa đen), chẳng cần quan tâm là hậu quả của việc này có làm ảnh hưởng đến ai. Em thậm chí còn muốn làm kẻ sát nhân – băm vằm kẻ đã khiến dì May thiệt mạng.

Nhưng nhờ có một người dì với nhân cách tuyệt vời, luôn hướng thiện và nghĩ cho người khác như dì May, Peter đã không làm như thế. 

Dù quá trình đấu tranh tư tưởng diễn ra khó khăn, nhờ những lời dạy của dì May và sự chia sẻ từ những người anh em cùng dòng họ Nhện đến từ vũ trụ khác, Peter dần chuyển từ “muốn nhấn nút end game” sang nhẫn nại tìm cách cứu linh hồn cũng như cơ thể của những người sa cơ, lạc lối.

Sau đó, dẫu thậm chí có lúc muốn giết kẻ hại chết dì May, Peter cuối cùng đã gạt suy nghĩ trả thù sang một bên, bỏ qua nỗi đau mất dì để chữa lành cho người này.

Spider-Man vẫn cứu người dù bị người hại.

Và đỉnh cao của sự trưởng thành là khi phép thuật lại có lỗ hổng ở cuối phim, người từ vũ trụ khác sắp tiếp tục tràn sang trái đất. Thế là, Peter nói Dr. Strange lần này hãy thực sự làm phép để tất cả mọi người trên thế giới (bao gồm cả chính Dr. Strange) quên đi việc em là Spider-Man, như thế thì mọi việc sẽ được giải quyết.

Điều đó cũng có nghĩa MJ sẽ không còn là bạn gái Peter, và Ned cũng không còn là bạn thân nhất của cậu.

Sau khi phép thuật được thực hiện thành công, tất cả những người đến từ vũ trụ khác được trả về, Peter nhanh chân đến quán cafe nơi MJ làm thêm. Tuy nhiên, khi chứng kiến MJ và Ned bàn với nhau về đại học MIT, Peter đã quyết định rời đi, không làm mọi cách để MJ và Ned nhớ ra cậu như lời hứa trước lúc chia tay.

Rồi Peter thuê một căn phòng mới, tiếp tục hành trình cứu đời, nhưng lần này em sẽ chỉ có 1 mình. Hoàn toàn cô độc. Không có ai đợi em về nữa.

Peter không thể vui khi rời bỏ người mình yêu, ra đi cứu thế gian một mình, nhưng Peter đã làm vậy vì (có lẽ) em cho rằng như thế sẽ tốt hơn cho MJ, và cho cả Ned. 

Spider-Peter chia tay một người yêu và một người bạn, nhưng khi không còn là bạn gái/bạn thân của siêu anh hùng Người Nhện, cả hai người ấy có thể sống một cuộc đời bình thường của những sinh viên bình thường.

Họ sẽ được thoải mái nộp đơn xin xét tuyển vào trường đại học mình thích. Khi có quan hệ với Spider-Man, điều đó là không thể.

Họ sẽ không bị hàng trăm ống kính của bạn học, người đời và giới truyền thông chĩa vào người, không bị đưa đến sở cảnh sát chỉ vì là bạn của Spider-Man, không bị ném vào đầu cả đống câu hỏi liên quan đến Spider-Man và cũng sẽ không phải trải qua những khoảnh khắc thập tử nhất sinh.

Và hơn thế nữa, người dân tiếp tục có được sự tận tâm đồng hành của Spider-Man. Người Nhện sẽ tiếp tục giăng tơ để giúp đỡ những hoàn cảnh khó khăn thay vì “quy ẩn” vì sợ cảm giác bị cả thế giới soi mói đời tư.

Peter đã quyết định nghĩ cho người khác nhiều hơn nghĩ cho mình, như lời dì May tâm sự trước lúc ra đi “Sức mạnh càng lớn, trách nhiệm càng cao”

“Thằng nhóc” Nhện đã trưởng thành!

Add Comment